Editor: Achlys
Tiêu Tả hỏi theo phản xạ: "Nhỡ cậu ấy không trở về thì sao?"
Mí mắt Tống Lăng run lên, hắn không nói gì.
Tiêu Tả thở dài, cũng không biết vì sao mình phải lắm mồm, lúc này rồi mà còn cắm một dao vào tim Tống Lăng.
Dao cũng đã cắm rồi, rút ra thì chắc sẽ chảy máu không ngừng, Tiêu Tả im lặng ngậm miệng.
Một lúc lâu sau, Tống Lăng mới chậm rãi mở miệng: "Vậy thì tao phải sống thật khoẻ mạnh, làm người tốt, sau đó từ từ già đi và chết."
Tiêu Tả: "..." Mọi người nói người thất tình đều là thi nhân, quả nhiên không sai.
Tống Lăng nằm trên thảm, ngẩn người nhìn đèn thuỷ tinh.
Nghĩ đến cũng kì quái, con người sẽ có những lúc nghĩ không thông, cứ như vậy mà im bặt, đầu óc lại được tỉnh táo.
Vào lúc điện thoại ngỏm củ tỏi, đầu óc hắn trống rỗng, sau khi tâm hoảng ý loạn, những thứ kéo đến là cảm giác bất lực.
Hắn luống cuống tháo điện thoại ra, muốn nhanh mở máy lên.
Nhỡ Thanh Lạc có rất nhiều lời muốn nói với hắn thì sao?
Nhỡ Thanh Lạc muốn mắng hắn, muốn hung tợn cãi nhau một trận với hắn thì sao?
Bận rộn lâu như vậy, hắn mới bình tĩnh lại, Chu Thanh Lạc hoàn toàn vô tâm với chứng cuồng loạn của hắn.
Những gì Chu Thanh Lạc từng nói, việc cậu đã làm, từng điều từng cái thoáng qua trong đầu hắn.
Thanh Lạc em ấy nói muốn một tương lại thật bình thường, muốn cuộc sống thật vui vẻ.
Tống Lăng không nhịn được mà nghĩ, nếu như không có hắn, Thanh Lạc sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cang-ngay-cang-dang-yeu-thi-phai-lam-sao-day/400663/chuong-89.html