Editor: Sanyu
Chu Thanh Lạc trầm mặc không lên tiếng cất điện thoại, đứng lên đi. Ánh mắt Tống Lăng ngước nhìn tấm bài, hắn vươn tay tóm gọn Chu Thanh Lạc.
"Em đi đâu?"
Chu Thanh Lạc cười cười: "Em qua giúp ba, mọi người cứ tiếp tục đi."
Tống Lăng buông lỏng tay.
Chu Thanh Lạc xoay người đi.
Tiểu Từ lập tức cũng đứng lên đi theo: "Thanh Lạc, tôi cũng đi giúp cậu."
Cô mới vừa bước về phía trước một bước, Chu Thanh Lạc thấy vậy cười khua tay: "Phòng bếp khá nhỏ, nhiều người ở bên trong không tiện lắm, cậu cứ ở đây đi."
Tiểu Từ không tìm được lý do nào để bước thêm nữa.
Có người nhìn có vẻ dịu dàng hiền lành, làm chuyện gì đều hợp tình hợp lý, khéo léo hào phóng, nhưng không biết từ khi nào lại tạo ra một lớp rào cản, không thể vượt qua, cũng không cho phép ai chạm vào.
Giống như lúc này vậy, rõ ràng cậu ấy đang cười, nhưng nhìn lại càng giống như cách xa vạn dặm.
Mà hiện tại ba con heo đang đánh bài kia, cũng không phát hiện ra cái gì cả...
Tiểu Từ nhẹ gọi một tiếng: "Tam Các."
Bước chân Chu Thanh Lạc thoáng dừng một chút, cậu không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.
Tiểu Từ nghĩ thầm, xong rồi.
Không kịp rồi.
Cô hận không thể rèn sắt thành thép mà nhìn ba cái móng heo đang đánh bài kia, tức đến nỗi muốn lật tung bàn chơi bài của bọn họ lên, nhưng cô dựa vào đâu mà làm vậy? Chẳng phải đến cả cô cũng là người hùa theo bọn họ lừa cậu ấy sao, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cang-ngay-cang-dang-yeu-thi-phai-lam-sao-day/400657/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.