Thái độ Tống Lăng khiến cho Chu Thanh Lạc rất hài lòng.
Chỉ thấy nụ cười ôn hòa của Giang Thời Ngạn đông cứng lại, tiếp đó cậu ta đẩy đẩy kính râm, cười đến là hào phóng khéo léo: "Tôi muốn đi thăm dì Nghiêm, A Lăng có muốn đi cùng không?"
Tống Lăng: "Tôi cùng em ấy đi thăm rồi."
Giang Thời Ngạn nắm thật chặt lấy vô-lăng, nhưng sắc mặt không đổi: "Được, vậy tôi đi trước đây, quay về lại liên lạc sau."
Giang Thời Ngạn nói xong, dẫm chân ga rời đi.
Hai người đồng thanh: "Thái độ lúc nãy của em/anh khiến anh/em rất hài lòng."
Im lặng một lát, hai người liếc nhau, không hẹn mà cùng cười ra tiếng.
Chu Thanh Lạc nhìn phần đuôi xe, sâu kín thở dài, nhỏ giọng oán giận: "Đừng nói Baojun, hiện tại có con Aima cũng được rồi."
Tống Lăng: "Ngày mai chúng ta đi mua xe."
Chu Thanh Lạc nghĩ đến vẻ mặt khiêu khích của Giang Thời Ngạn lúc đưa chìa khóa xe BMW ban nãy, bỗng nhiên hơi cáu, không mua xe này thì không được.
"Mua, nhất định mua, tuy rằng ông đây không thể cho anh cưỡi trên BMW nhưng có thể cho anh lái Baojun."
"Oa, anh Lạc bá đạo chiều chồng."
Chu Thanh Lạc bị hắn chọc cười: "Nhất định rồi, không thể để đóa kiều hoa Lăng Nhi của chúng ta chịu ấm ức được."
(*) Đóa kiều hoa: bông hoa mong manh dễ vỡ.
Tống kiều hoa không nhịn được cười.
Cái người này thật khiến người ta yêu thích đến đòi mạng.
Tống Lăng buông tay cậu ra, vòng qua sau lưng, ôm lấy cậu từ phía sau: "Nhưng anh muốn xem em khóc trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cang-ngay-cang-dang-yeu-thi-phai-lam-sao-day/400647/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.