Lăng AN9835 vừa dừng lại, tài xế xuống xe, vẫn luôn cung kính mở cửa cho Tống Lăng, "Tiên sinh, mời ngài."
Người bên cạnh Tống Lăng ồn ào hẳn lên, "Waaaa, xe riêng kìa, loại đắt tiền nhất đó."
Tống Lăng chui vào trong xe trước, hắn còn quay đầu nhìn mọi người một cái.
Tiêu Tả: "Đm, nó thiếu đánh thật đấy."
Quan Minh Lãng: "Đúng là nhìn người bằng lỗ mũi.". truyện xuyên nhanh
"Không biết còn tưởng là nó ngồi tên lửa đấy, kiêu ngạo, sắp lên đến trời rồi."
Tống Lăng mặt không đổi sắc đóng cửa lại, ngăn cách đám người trêu chọc bằng cửa sổ.
Tài xế là một người khéo nói, ông liếc mấy lần vào kính chiếu hậu của xe, khe khẽ nhìn Tống Lăng hai lần.
Đến lần thứ ba thì Tống Lăng ngẩng lên, mắt hai người bất ngờ gặp nhau ở trong gương.
Tài xế thấy ánh mắt lạnh lùng quen thuộc này, cái hình xăm diễu võ dương oai trên cổ, khẳng định: "Nhóc con, quả nhiên là cậu."
Nhìn tài xế mặt mũi hiền lành, cười khanh khách, có chút giống Chu Thủ Lâm, tâm tình Tống Lăng rất tốt mà tiếp lời ông: "Ồ? Bác biết tôi hả?"
Tài xế cười ha ha, "Trước đây cậu từng ngồi xe tôi."
"Trí nhớ bác tốt thật đấy."
Tài xế nghĩ thầm, không phải là ông có trí nhớ tốt, mà là Tống Lăng khắc sâu vào tâm trí người ta.
Đêm hôm đó, mặt hắn âm u, ánh mắt lạnh như vừa bò ra khỏi địa ngục, vẻ mặt chán ghét coi tất cả con người là kẻ địch, kết hợp với hình xăm trên cổ hắn, quả là hình tượng điển hình của gieo hoạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cang-ngay-cang-dang-yeu-thi-phai-lam-sao-day/400634/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.