Chu Thanh Lạc đưa hướng dương bằng bông tới, nhưng người kia không nhận.
Tay cậu ngừng giữa không trung, nhận cũng không, với tay cũng không, hướng dương trong tay dường như quá lúng túng, bất động.
Chu Thanh Lạc không cam lòng, bàn tay đẩy cái đầu đang cười toe toét của hướng dương, nó lập tức nhô lên.
Cậu định khuấy động bầu không khí: "Món đồ chơi này còn có thể lắc lắc nữa đó."
Chu Thanh Lạc biết vẽ tranh, lúc rảnh rỗi sẽ nặn đất dẻo cao su, hoặc là nặn đất sét, sau khi nung khô sản phẩm thành hình thì tô màu, thỉnh thoảng sẽ làm phần thưởng trên Weibo cho fan, fan miệng ngọt sẽ khen cậu là chàng trai kho báu(*).
(*) 宝藏男孩: Chàng trai/bé trai kho báu: dùng để chỉ một người có tài năng vô tận, liên tục toát ra sức hấp dẫn và khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên.
Đến nay chưa từng có ai từ chối quà tặng của cậu, KHÔNG! MỘT! AI! HẾT!
"Ở đây có một cái giác hút, có thể gắn ở đây, không bị rơi."
Có điều chàng trai kho báu giờ đang đụng vào tường, người kia như một bức tượng, thờ ơ với cậu, không chút phản ứng.
Chu Thanh Lạc nghĩ trong đầu, cảm giác không tương tác này còn đáng sợ hơn là cãi nhau.
Cậu đang tặng đồ, gắng gượng hoàn thành sản phẩm để chào hàng.
Chu Thanh Lạc nhắm mắt chịu đựng sự ngại ngùng, từ từ rút tay lại, bập một cái, ấn hoa hướng dương trở lại mũ bảo hiểm của mình.
Bầu không khí không thể sôi động được? Chu Thanh Lạc không phục chút nào.
Không phản ứng lại, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-cang-ngay-cang-dang-yeu-thi-phai-lam-sao-day/400578/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.