Ông cụ Thẩm lúc trước đã trải qua cuộc phẫu thuật nhồi máu cơ tim, lúc này lại bị làm cho tức giận nên nhất thời bệnh cũ tái phát, Thẩm Kiến Quân vội vàng bảo người giúp việc lấy thuốc cho ông, lúc sau ông cụ Thẩm mới từ từ tỉnh lại.
"Chủ tịch, thật ra ngài không cần lo lắng, chỉ cần nhị thiếu gia không phải buôn bán ma túy hay xúi giục người khác dùng ma túy, mà chỉ đơn thuần sử dụng ma túy bình thường thì chỉ bị phạt giam giữ mười lăm ngày, trả thêm tiền phạt là có thể giải quyết."
"Giam giữ mươi lăm ngày? Con trai tôi chưa bao giờ phải ở trong đó, bây giờ cậu lại nói chỉ giam giữ mười lăm ngày?" Vợ của Thẩm Kiến Nghiệp lại bắt đầu khóc lóc.
"Duy Kiệt đáng thương của tôi, nhà chúng ta chỉ còn có mình con..."
"Đừng có khóc nữa, thật là phiền! Suốt ngày chỉ biết khóc, không phải đều do cô dạy hư nó à!" Thẩm Kiến Nghiệp nhíu mày quát mắng vợ mình.
"Luật sư Trương, giam giữ hành chính không phải là vấn đề lớn, vấn đề là nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì giá cổ phiếu ngày mai của Thẩm thị sẽ giảm như thế nào, anh đã từng nghĩ đến chưa?" Vẻ mặt Thẩm Duy Hi cực kỳ nghiêm túc.
Luật sư Trương lộ ra vẻ mặt không thể giúp được gì.
"Bây giờ chính sách ở trên rất là nghiêm ngặt, pháp luật sẽ không tha thứ nữa. Chủ tịch, tôi tin trong lòng ngài đã có cân nhắc, nếu nhị thiếu gia có thái độ đoan chính, thành khẩn nhận sai thì tổn thất giá cổ phiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-bach-nguyen-quang-cua-tra-cong-khong-muon-lam-nua/1065755/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.