Địch Tư Lạc từ trong giấc ngủ bừng tỉnh, liền cảm giác được trên người có thêm một bóng đen, giống như tảng đá đè lên cậu.
Mùi rượu nồng nặc phả vào mặt, cậu bật đèn bàn lên, nhận ra lại là Thẩm Duy Hi, trong dạ dày Địch Tư Lạc trào lên một cơn buồn nôn.
Thẩm Duy Hi lung tung hôn cậu, giọng nói khàn khàn bi thương, giống như một con thú đang tuyệt vọng.
"Diệp Chức...em thật sự quá tàn nhẫn với anh...em có biết anh thích em đến mức nào hay không, thậm chí còn vì em mà đào hôn..."
Rượu làm tê liệt thần kinh của Thẩm Duy Hi, anh nóng nảy vuốt ve da thịt của người kia, nhưng bất ngờ má lại bị một cái tát mạnh.
"Thẩm Duy Hi, đậu má cái thằng thần kinh này! Làm trò khùng điên với tôi làm gì?"
Địch Tư Lạc muốn đi bật đèn, vừa động cánh tay đã bị Thẩm Duy Hi đè lại, Thẩm Duy Hi say rượu khí lực so với bình thường còn mạnh hơn, cứng rắn đè cậu xuống dưới thân mình.
"Đánh anh...sao em lại có thể nhẫn tâm đánh anh? Diệp Chức, em thật độc ác..."
"Cái thằng điên này, cút ra ngoài cho tôi!"
Trong mắt Địch Tư Lạc xẹt qua một tia hận thù mãnh liệt, trực tiếp đá một cú vào nơi yếu ớt nhất của Thẩm Duy Hi.
Thẩm Duy Hi nhất thời đau đến kêu to một tiếng, từ trên giường lăn xuống thảm.
Địch Tư Lạc nhảy xuống giường, lạnh lùng nhìn xuống anh.
Thẩm Duy Hi bị một cú đá làm cho thần trí tỉnh táo lại, khuôn mặt tuấn tú của anh có chút vặn vẹo, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-bach-nguyen-quang-cua-tra-cong-khong-muon-lam-nua/1065750/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.