Editor: Uyên Uyên
Địch Tư Lạc thật sự không ngờ rằng mình ăn thịt nướng còn có thể ăn tới bệnh viện.
Cậu chỉ là uống thêm mấy chai bia, không nghĩ tới dạ dày hiện tại của mình lại yếu ớt như vậy, ngay cả một chút cồn cũng không chịu nổi, còn trực tiếp uống thành viêm dạ dày cấp tính.
Cậu từ trong giấc ngủ mê tỉnh lại, mở mắt ra đã nhìn thấy Thẩm Duy Hi đang cau mày đứng trước giường cậu.
"Địch Tư Lạc, lần này lại muốn dùng thủ đoạn gì! Bộ cậu chưa bao giờ ăn thịt nướng sao? Còn cố tình đưa mình vào bệnh viện để lấy được cảm tình của tôi?"
Địch Tư Lạc có chút muốn cười. Có một câu nói rất đúng, đàn ông bình thường luôn rất tự tin.
"Biết rõ hôm nay là sinh nhật Diệp Chức, cậu sợ tôi ở cùng em ấy nên cố ý quấy rầy chúng tôi phải không?"
"Đúng vậy, tôi chính là cố ý đó, bởi vì tôi biết anh sẽ tới đây. Chúng ta tốt xấu gì cũng ngủ với nhau được vài năm, tôi còn là vị hôn phu của anh, anh tuyệt tình với tôi như vậy, còn nói được sao?"
Địch Tư Lạc dựa vào gối, bộ dạng lành làm gáo, vỡ làm muôi* châm chọc. Thẩm Duy Hi bị cậu làm cho tức giận đến không chịu được, nắm lấy cổ áo cậu, bỗng nhiên nhìn thấy dấu bàn tay rõ ràng trên mặt Địch Tư Lạc, nhất thời trong lòng bị đâm một cái.
*lành làm gáo, vỡ làm muôi: Thái độ bất cần, muốn ra sao thì ra, không làm được việc này thì dùng vào việc khác
"Ai đánh cậu?"
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-bach-nguyen-quang-cua-tra-cong-khong-muon-lam-nua/1065748/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.