Sắc mặt Phó Bạc Vọng lại lần nữa đen tới cực điểm, trong tay hắn vẫn còn cầm khẩu súng đang lên đạn, phần ống hơi nóng lên.
Dưới áp lực như vậy, dù giây tiếp theo hắn có nổ súng cũng không ai lấy làm lạ.
Cuối cùng Lục Hành Thâm cũng sửa xong cổ tay áo, ngẩng đầu đối diện với tầm mắt đầy mũi nhọn của thượng tá Phó, lạnh lùng nói tiếp: "Nếu là vì mang đồ phi pháp, vậy thượng giáo không cần phải đưa cậu ấy đi như tội phạm."
"Thân là một dân thường mới gặp phải bắt cóc tấn công hôm qua, vì chạy trốn mà ngã bị thương, cậu ấy hoàn toàn phù hợp với yêu cầu được đeo xương ngoài."
"Bị thương?"
Phó Bạc Vọng nghe thấy chữ ấy, hàng mày hơi chau lại, chuyển mắt sang người bên cạnh.
Hạ Ca bị hắn nhìn chằm chằm, cơ thể cứng đờ, theo bản năng trốn ra phía sau.
Này này này, cậu không biết phải giả bộ bị thương mà!
Cậu còn chưa kịp phản ứng, không ngờ Trần Tiếu Niên phía sau đột nhiên tiến lên một bước, che trước người cậu: "Thượng giáo! Cậu... cậu ấy bị thương thật đấy, tôi có thể làm chứng, ngày đó vì để dẫn cậu ấy rời đi, tôi đã nhảy từ vách đá ngầm rất cao xuống bờ biển."
Ban đầu giọng Trần Tiếu Niên rất vang, ngay khi tầm mắt Phó Bạc Vọng chuyển qua, giọng càng nói càng nhỏ, bị nhìn đến da đầu tê dại vẫn nắm chặt tay nói cho bằng hết:
"Là anh hại cậu ấy bị thương."
Phó Bạc Vọng không nói gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351090/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.