Lục Hành Thâm đau đầu đổi sang phòng khác, mở số điện thoại vừa rồi gọi lại.
Là Lâm Ngọc Âm.
"Anh Lục? Ban nãy làm sao thế?"
Giọng nói ấm ức của Lâm Ngọc Âm truyền đến: "Vì sao..."
Dường như y muốn hỏi vì sao ngắt điện thoại, vì sao đột nhiên kéo y vào danh sách đen? Nhưng lời vừa tới bên miệng lại thức thời không hỏi ra.
Lục Hành Thâm cúi đầu xoa bóp ấn đường, thuận miệng giải thích: "Tôi còn tưởng là..."
Tưởng là 996 gọi điện tới ba hoa chích chòe.
Cũng may tính năng của trí não còn tốt, vào lúc điện thoại gọi tới, hắn đã để hình ảnh người gọi hiển thị một lát.
Quá giống nhau nên mới có thể nhìn nhầm, nếu không phải là Lâm Ngọc Âm mà là điện thoại của ai khác, hắn sẽ không kích động khi chưa nhìn thấy rõ.
"Không giống anh chút nào cả..."
Lâm Ngọc Âm đầu bên kia điện thoại chợt cảm thán một câu.
Nếu lúc này không phải trò chuyện chỉ qua giọng nói mà trò chuyện qua thực tế ảo, Lục Hành Thâm sẽ nhìn thấy hàng mày xinh đẹp của Lâm Ngọc Âm chau lại, trong mắt là vẻ âm trầm đa nghi.
Là ai có thể khiến Lục Hành Thâm phạm vào chút sai lầm ngu ngốc này?
Thông minh như Lâm Ngọc Âm nhanh chóng tìm ra khả năng duy nhất trong số những mối quan hệ ít ỏi của Lục Hành Thâm.
Là thế thân kia?
"... Anh Lục, tôi thấy hơi bất an."
Lâm Ngọc Âm không tiếp tục đề tài vừa rồi, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351088/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.