Toàn hội trường yên tĩnh.
Tiếng đàn đầu tiên hãy còn dư vị, tiếng thứ hai, tiếng thứ ba tạo thành hợp âm nặng nề vang lên.
Ngay sau đó là tiếng đàn thong thả nặng nhẹ đan xen nhau, trầm thấp ngắt nghỉ, khuấy động bầu không khí và trái tim người xung quanh.
Khán giả vừa rồi còn chế giễu cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, nhận ra đó không phải là do Lâm Ngọc Âm đang giận mà chỉ là một phần của buổi biểu diễn, kiên nhẫn lắng nghe.
Đoạn nhạc rất cổ điển, lay động lòng người, tiết tấu từ trầm chậm đến dồn dập, nghe như một khoảng rối bời không ai hiểu, thực tế lại mang đến rung động như tiếng hò reo của âm nhạc.
Nếu nói âm nhạc của Beethoven ngập tràn sức mạnh bùng nổ, để lại ấn tượng mạnh cho người nghe, mang đến sức cuốn hút khiến người ta điên cuồng.
Thì khúc nhạc này giống một quý tộc nhã nhặn, âm thầm cuồng loạn trong cung điện trống trải lạnh như băng.
Dần dần có người nghe ra khúc nhạc ấy.
Là khúc "No.2 in C Minor" của Rachmanioff.
Nhận ra bài nhạc, một số người am hiểu nhạc lý liên tục tỏ vẻ khen ngợi.
Khúc nhạc này đã có từ lâu, cực kỳ khó diễn tấu, không phải kiểu thắng ở tốc độ mà là sử dụng kỹ năng bay múa điêu luyện của người chơi, nếu là người ngoài nghề nghe sẽ thấy nó không khác gì những bài đàn khác.
Khó là ở kỹ xảo, khó tới mức có người cải biên thành bài hợp tấu đôi, nhưng nếu có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2351076/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.