Trong toà nhà cao chọc trời, bên cạnh cửa sổ sát đất một chiều, Lâm Ngọc Âm cầm một chén hồng trà khẽ nhấp. Hơi nóng che mờ mặt cậu ta, khiến làn da trắng nõn như được phản sáng.
Nhưng người đẹp cảnh đẹp như vậy lại không có ai thưởng thức.
Căn phòng không lớn, trừ đồ uống trà và cái bàn ra còn bày một bộ chiếu 3D chất lượng cao đang phát bộ phim nhựa lãng mạn.
Đáng tiếc cũng không ai thèm xem.
Lâm Ngọc Âm đang nhìn ra cửa sổ, hệt như giữa những toà nhà cao tầng ấy có cảnh đẹp khiến cậu ta cảm thấy rất hứng thú, làm cậu ta vẫn luôn mỉm cười.
Sau lưng Lâm Ngọc Âm không xa, một người đàn ông mặc áo sơ mi đen ngồi im lặng, không động vào ly cafe trước mặt.
Mí mắt Lục Hành Thâm cứ đập mãi từ lúc vào cửa tới giờ như báo trước điều gì đó.
Hình chiếu thực tế ảo trong phòng bị tắt tiếng, cảnh phim vốn thu hút ngoạn mục bỗng trở nên buồn cười.
Hắn không hứng thú gì với phim ảnh, cũng không muốn ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, tay trái cầm đầu gậy liên tục thao tác vào trí não, vừa như đang bận rộn vừa đang cố gắng giải quyết cảm xúc bực bội.
"Anh Lục không muốn xem thử ư?"
Lâm Ngọc Âm cầm chiếc thìa cà phê nhỏ tinh xảo nhẹ nhàng khuấy trong chén, giọng nói nhẹ nhàng như đang cố ý dụ dỗ: "Từ nơi này có thể quan sát gần hết toàn bộ thành phố, nhìn thấy rất nhiều thứ bình thường không thấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350985/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.