Âm thanh ríu rít của Hạ Ca đánh tan sự im lặng trong căn phòng, bầu không khí trầm lắng thật lâu lần nữa sôi động hẳn lên.
Vào giây phút này, mặt trời ở nơi chân trời dần mọc lên, ánh nắng trở nên chói loá, màu vàng rực rỡ chiếu vào khiến bụi bặm trôi nổi trong không khí cũng rõ ràng hơn.
Trên đầu Hạ Ca có vài sợi tóc vểnh lên, cái bóng đung đưa phất qua mặt Lục Hành Thâm khiến mắt hắn chớp nhoáng.
"Lục Hành Thâm, hình như tôi mới mơ thấy ác mộng á, ngủ lâu quá nên quên mất."
Cậu ngẫm nghĩ, khuôn mặt không khỏi rầu rĩ.
"Vậy đừng nghĩ nữa."
Hầu kết Lục Hành Thâm khẽ lăn, hắn dừng lại, nụ cười nhàn nhạt cứng nhắc mang theo ý an ủi.
"Hoa cậu trồng nảy mầm rồi, đi xem thử đi."
Hạ Ca nghe vậy xốc chăn nhảy xuống, xỏ chân vào dép lê.
Hạt giống nảy mầm là chuyện đáng mừng, nhưng Hạ Ca nhìn ra cửa sổ rồi lại nhìn Lục Hành Thâm trước mắt, cuối cùng lắc đầu: "Không cần."
Lục Hành Thâm ngẩn ra: "Vì sao?"
Hạ Ca mỉm cười đón nắng, quay qua đi tới chỗ Lục Hành Thâm, nâng hai tay ôm mặt hắn, nhẹ nhàng sờ lên râu trên cằm.
"Vẫn còn chuyện quan trọng hơn mà, Lục Hành Thâm, tôi cạo râu cho anh nhé?"
Cậu tỉnh lại rồi vẫn là người máy, không thể mọc râu được.
Cũng vì vậy mà suýt quên mất con người sẽ mọc râu, cậu rất muốn xem thử dao cạo râu thời này trông như thế nào, mình không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350979/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.