Trở lại sở nghiên cứu, Lục Hành Thâm thu dọn đồ đạc, bảo Hạ Ca chuẩn bị một chút, vì dù lần đi này không phải là ở ngoài ba tháng nhưng lại khó tránh khỏi đi nhiều ngày.
Hạ Ca xả hết nước thải một lần, sạc điện đầy quá định mức, sau đó lục lọi hộp đựng báu vật, chọn vài thứ đeo lên, mặc quần áo thẳng thớm là hoàn thành chuẩn bị.
Trước khi đi chú Đức cũng tới, được yêu cầu ở lại giữ nhà.
Hạ Ca nghiêm túc nhờ chú Đức chăm sóc cẩn thận cho đám cây cỏ trong vườn, dù bây giờ chúng chưa nở hoa nhưng sau này sẽ rất đẹp.
Sau khi trò chuyện với chú Đức, Hạ Ca lại chạy đến nhà dì Tề hàng xóm, có vẻ dì Tề đang nghỉ ngơi, không có trong sân, cho nên cậu đã viết một bức thư nói với dì Tề mình là Hạ, phải tạm rời khỏi đây một thời gian mới về được, rất nhớ trà chiều của dì, sau khi về nhất định phải cùng gặp mặt.
Dưới sự nhắc nhở của Lục Hành Thâm, Hạ Ca lại cảm ơn món mứt dâu, viết như gặp món ngon rung trời lở đất.
Sau đó nhét thư vào trong cửa nhà dì Tề, đặt ở nơi dễ thấy nhất mới yên tâm rời đi.
Lục Hành Thâm thấy cậu còn chưa ăn đã khen, nhất thời không biết nói gì.
Kết quả quay lại đã thấy 996 nhanh chóng vọt lên phòng bếp tầng ba, mở tủ lạnh, ôm lọ mứt dâu kia đi xuống.
Hạ Ca đeo chiếc balo nhỏ, bên trong chứa đầy báu vật của cậu, mứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350955/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.