"Mau chạy đi!"
Hạ Ca quát lớn, cắt đứt lời cậu cậu tôi tôi sắp thốt ra khỏi miệng Phó Bạc Vọng, đang lúc nguy hiểm sao còn nói chuyện này!
Không biết tiếp theo có nổ nữa hay không, Hạ Ca không dám chần chừ, sau khi kéo thượng tá lên liền đi kéo Lâm Ngọc Âm.
Không còn mảnh sứ vỡ, dù bây giờ Lâm Ngọc Âm còn món vũ khí nào khác cũng không thể làm xây xước cơ thể thật dày... không dày nhưng chắc của Hạ Ca.
Nhưng lúc Hạ Ca sắp bắt được y, Lâm Ngọc Âm máu me đầy người bỗng lùi lại né tránh, trong tay cầm một thứ: "Không muốn chết thì đừng tới!"
Hạ Ca vô thức dừng lại nhìn tay cậu ta: "Cái gì?"
Trong tay Lâm Ngọc Âm trống rỗng, Phó Bạc Vọng bên cạnh nhìn qua với ánh mắt do dự, rõ ràng lúc hắn vừa khống chế Lâm Ngọc Âm đã lục soát toàn thân, trên người của y không thể cất giấu đồ vật gây nguy hiểm nào mới đúng.
Nhưng một giây sau, Lâm Ngọc Âm từ từ lui lại cách xa hai người, vừa giơ ngón giữa lên vừa nâng tay còn lại nắm lấy móng ngón giữa cạy mạnh.
Hạ Ca: "Shh..."
Trông đau quá đi mất!!!
Cậu vô thức che mắt, sau đó nhìn lén qua kẽ ngón.
A, không chảy máu?
Móng tay được nhổ một cách nhẹ nhàng nhưng không chảy quá nhiều máu, ngược lại dưới ngón tay màu hồng không phải máu thịt mà là bộ phận máy móc quen thuộc.
Trên đó giăng đầy mạch điện phức tạp, nhất thời Hạ Ca không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350943/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.