Đêm hôm nay, dù là Lý Ngạn hay Trần Tiếu Niên đều không nỡ rời đi.
Thậm chí đến Lục Hành Thâm cũng không muốn ngủ.
Ai cũng là cú đêm, Lục Hành Thâm và Lý Ngạn đã quen thức đêm tăng ca, mấy tháng nay Trần Tiếu Niên vẫn luôn bôn ba, đã sớm không theo giờ làm việc nghỉ ngơi như bình thường, bé ngoan ngủ sớm dậy sớm chỉ còn mình Hạ Ca.
Vì thế nhóm người lớn (?) đoàn kết dỗ Hạ Ca đi ngủ sớm, tiếp tục làm một người máy khoẻ mạnh.
Nhiều ngày không gặp, phòng Hạ Ca đã thay đổi, càng lúc càng giống căn phòng ngủ ấm áp.
Rèm cửa sổ chia làm hai tầng, một tầng là vải voan mỏng thông thoáng, một tầng là rèm che nắng dày dặn, bây giờ được kéo lên toàn bộ, hoa văn huỳnh quang trên mặt thảm tỏa ra từng đốm sáng như hoa văn ngôi sao.
Chiếc giường vừa dày vừa mềm chẳng những trông rất thoải mái mà còn có thể chịu được sức nặng của người máy, chiếc chăn gấu bắc cực đắp lên người chỉ để lộ cái đầu tròn kim loại nhắm mắt, nhưng không lâu sau sẽ trở nên giống với con người.
Bên cạnh là tủ quần áo đóng chặt, trên đó dán mấy tấm ảnh, có vườn hoa có phong cảnh, trên tủ đầu giường là ảnh chụp chung của Hạ Ca và Lục Hành Thâm, chiếc bàn gấp trên đất vẫn chưa được cất đi, tiếp đó là một bộ bàn ghế Hạ Ca thường ngồi chơi, trên bàn là giá sách nhỏ bày đủ loại đồ chơi.
Lục Hành Thâm đứng bên giường, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-ai-trung-virus-chap-mach/2350930/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.