Editor: bangthan87
Hà Vĩnh Kính đứng cách đó không xa nghe thấy thế, chẳng hiểu sao đột nhiên lại sinh ra một dự cảm quái lại.
Chủ tử sẽ không đội hắc sa lạp nữa chứ.
Nhưng, dự cảm là dự cảm, thực tế lại là thực tế, chủ tử thật sự sẽ vì cô gái kia mà làm việc không giống như người bình thường sao?
“Nhưng, ta cảm thấy đàn ông búi tóc càng buồn cười hơn!” Không phải nàng cố ý soi mói, nhưng thật sự đàn ông ở thế kỷ thứ hai mươi mốt không có kiểu đầu như thế, chính là không có người búi tóc nên nhìn không quen mắt thành ra cảm thấy buồn cười, điều này cũng không thể trách nàng. “Ngươi như vậy nhìn cũng rất tốt.” Nàng nhìn hắn từ trên xuống dưới. “Rất ngầu, rất đẹp trai!”
“Ngầu? Đẹp trai?”
Hàn Thiên Thảo nhún vai. “Không hiểu thì thôi.”
Phác Hiếu Ninh nhìn nàng một lát.
“Không phải lúc nào ta cũng như thế này, chỉ khi ở trong phủ, lúc luyện võ, ở nơi này, cả những trường hợp không có người ngoài, ta mới có thể tùy tiện như vậy, một khi xuất môn vẫn phải cột búi tóc.”
“Như vậy...” Hàn Thiên Thảo nghiêng đầu nhìn thẳng hắn, cố gắng tưởng tượng trong đầu khi hắn búi tóc lên sẽ thành bộ dáng gì, bỗng dưng một lát sau hai hàng lông mày của nàng nhăn lại lắc lắc đầu. “Buồn cười! May mắn ta không cần phải trông thấy bộ dáng của ngươi, nếu không ta nhất định sẽ cười bò.”
“... Cười bò?”
Hàn Thiên Thảo tinh nghịch le lưỡi với hắn. “Cười nhạo ngươi!”
Phác Hiếu Ninh nhướng mày. “Ngươi dám cười nhạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-3/549284/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.