Ngày tháng cứ thong thả trôi, có lẽ do ông trời tiếc thương nên bệnh của Liễu Vận Ngưng không cần đến dược liệu vẫn có thể khỏi.
Bích Tỷ cung càng náo nhiệt, Ngọc Hoa cung lại càng vắng vẻ, người trongcung hình như đã quên mất người đang ở trong Ngọc Hoa cung là ai, ngoạitrừ người đến đưa cơm thì cũng chẳng còn ai khác.
Những ngày nhưvậy tuy nhạc nhẽo nhưng lại bình yên vô cùng, Liễu Vận Ngưng thầm nghĩcứ sống vậy đến hết quãng đời còn lại, cho đến một ngày, Ngọc Hoa cungphải tiếp đón một vị khách không mời mà đến.
Lệ phi đang ở trongphòng riêng, bình thường rất ít khi lộ diện, còn Lưu Dục thì đến ngự trù phòng lấy bữa sáng, bởi lẽ không biết tự khi nào, người đem cơm đến như đã quên mất chuyện này, cuối cùng Lưu Dục phải đích thân đi lấy.
Vì vậy bây giờ chỉ còn mỗi mình Liễu Vận Ngưng ở trong Ngọc Hoa cung.
Vân phi một thân một mình vác cái bụng to tròn tiến vào Ngọc Hoa cung, bất tri bất giác, nàng đã mang thai gần năm tháng.
Liễu Vận Ngưng không biết hôm nay nàng ta tìm mình có chuyện gì, hơn nữanàng ta vẫn chưa chịu mở lời, vẻ mặt thì ẩn giấu sự vui sướng.
Theo chân Vân phi ra ngoài đình viện của Ngọc Hoa cung, lòng Liễu Vận Ngưngđầy nỗi hoài nghi, nhưng nàng không hỏi, chỉ lẳng lặng theo sát phíasau.
Nàng biết, nếu Vân phi đã đến tìm nàng, chắc chắn có chuyện.
Vân phi chậm rãi bước về phía trước, đi vào một tòa lầu nhỏ trong đìnhviện, lên đến lầu hai, ra đến hành lang thì nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-2/549054/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.