Liana mất một lúc mới tỉnh dậy được vào buổi sáng. Như thể nàng chẳng thế nào mở nổi mắt mình. Nàng vươn vai, rồi duỗi chân, sung sướng cựa mình trong tấm đệm mềm mại ấm áp.
“Nếu có muốn ăn gì đó, tốt hơn là cô nên dậy đi và ăn.”
Đôi mắt nàng mở bừng ra thì thấy Rogan đang ngồi ở một cái bàn nhỏ bày biện thịt gà, bơ, và bánh mỳ.
“Anh làm gì ở đây thế?” nàng sẵng giọng. “Tại sao anh mang tôi tới đây? Là rượu! Anh đã bỏ thuốc.”
“Em trai ta làm. Em trai ta, những ngày trên dương thế này của nó chẳng còn bao nhiêu nữa, đã bỏ thuốc vào rượu.”
“Và anh ta đã mang tôi tới đây?”
“Chú ấy mang cả hai ta tới đây trong khi chúng ta đang ngủ.”
Liana ngồi dậy và nhìn quanh căn phòng nhỏ sơ sài: một cái giường, một cái bàn và hai cái ghế, và một cây nến. “Hắn đã bán đứng chúng ta cho bọn Howard,” nàng nói êm ái. “Hắn định giao lâu đài vào tay bọn chúng à?”
Rogan nhìn nàng như thể nàng là một ả gái làng ngu dốt. “Em trai ta có thể ngu ngốc mỗi khi nó bướng bỉnh, nhưng nó không phải một kẻ phản bội.”
“Vậy tại sao hắn làm chuyện này?”
Rogan quay lại với thức ăn.
Liana ra khỏi giường. “Tại sao hắn lại bỏ thuốc chúng ta và đưa chúng ta tới đây?”
“Ai mà biết? Giờ thì ăn đi.”
Liana cảm thấy cơn giận của nàng tăng lên. Nàng đi ra tới cửa và kéo chúng, rồi đấm hai nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-taming/2869438/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.