*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đáy Vong Ưu hồ
Một tiểu trạch ngư như con thoi lao tới, một bên bơi một bên lớn tiếng gọi: “Cá chép gia gia, không tốt! Không tốt! trên mặt hồ tựa có người rơi xuống”.
“Cái gì? Lạnh như thế này lại có người ngã xuống?! Nhanh đi xem! Nhanh đi xem!” Cá chép tinh gia gia không nhịn được. Người hiện tại cũng thật là! Lão thích nhất nơi đây sạch sẽ, Vong Ưu hồ chính là địa bàn của lão, tuyệt không cho phép người rơi xuống nước chết biến thành quỷ, miễn cho nơi này đầy chướng khí, mặt kệ là trượt chân hay bị người hãm hại, quay về chính nghĩa chìm xuống là không thể bơi, giống như tiểu trạch ngư nhào nhanh ra cửa! một chút nói về Vong Ưu hồ nơi đây một người chết nước cũng không có, đúng là hồ nước thần kỳ.
Vì vậy đám ngư tinh quay quanh người hôn mê bất tỉnh mang lên bờ.
Gió bắc mang theo trận tuyết, Thương Thịnh mở mắt, tựa thấy hoa tuyết tan tại chóp mũi.
Đã lâu không thấy tuyết, mùa đông tại Đồng Châu chưa bao giờ có tuyết..Lần cuối nhìn tuyết chính là mười năm trước, cùng Linh Nhi gặp nhau lúc ấy là mùa đông. Cũng tại nơi này.
“Linh Linh..Minh nhi..” Thương Thịnh cố nén đau đớn trong người, đứng lên, từng bước một đi vào sơn đạo. Trên tuyết in dấu chân nặng nề còn có vài vết tích.
Bốn phía không có âm thanh, thật yên tĩnh, loại yên tĩnh này, giống như đang ngụ ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-su-vo-thuong/23709/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.