Cô không biết bản thân mình như thế nào trở về nhà, đôi chân gần như mất đi cảm giác. Cô đứng ngay trước cổng nhà mình, ngước mắt nhìn lên. Chưa bao giờ cô thấy nó cao đến vậy, xa đến vậy. Cảm giác tuyệt vọng xâm chiếm lấy toàn bộ trí óc cô.
“ Linh Nhi.”
Đột nhiên có một giọng nói vang lên đằng sau lưng cô.
Cô quay người lại, người đối diện khiến cô có chút ngạc nhiên.
“ Nói chuyện một chút được không?”
Ngồi trong quán café “Góc khuất”, Vũ Linh Nhi cũng không thèm để ý xem xung quanh như thế nào. Cô một mặt cúi đầu, nhìn chằm chằm vào ly nước cam trước mặt. Đôi mắt lại không có tiêu cự, cô cũng chẳng biết là mình đang nhìn vào cái gì nữa. Trong lòng cô giờ đây hoàn toàn là trống rỗng.
Lưu Anh Phương ngồi nhìn cô, chỉ thở dài, một lúc lâu sau, cô gái đó mới lên tiếng.
“ Ngày mai Vũ sẽ sang Mĩ.”
“ Gì cơ?” Vũ Linh Nhi khẽ giật mình, dùng ánh mắt ngạc nhiên mà nhìn người kia.
Vũ sang Mĩ? Đây là việc gì? Sẽ không phải là đùa chứ?
“ Tôi hôm nay đến gặp cậu là để nói chuyện này.”
Lưu Anh Phương cô biết rất rõ lý do mà Vũ ra đi. Nếu nói là bì ba của cậu, đó chỉ là một phần nhỏ. Sự thật, là vì cậu, vì ticnh yêu của cậu dành cho cô gái này. Cậu là bạn thân của cô. Và cô không muốn cậu phải ra đi trong đau khổ. Cô không muốn cậu sau này phải hối hận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-smile/3141716/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.