Một chiếc xe taxi đỗ ngay trước cổng nhà họ Hoàng.
“ Qúy khách, đến nơi rồi.” Người tài xế nhìn vào kính chiếu hậu nói với người thanh niên ngồi đằng sau.
“ Cảm ơn.” Người thanh niên có mái tóc màu nâu đỏ khẽ gật đầu, trả tiền taxi rồi mở cửa bước xuống xe.
Những tia nắng ấm áp chiếu lên người cậu ta. Hoàng Thiên Vũ hơi nheo mắt, khẽ cười nhẹ. Cậu ở trong bệnh viện thật sự buồn chán muốn chết. Vậy nên mới trốn viện để về nhà như thế này, nếu không có lẽ cậu phải nằm lại đó thêm vài ngày nữa. Chị cậu mà biết được, chắc lại làm ầm lên cho mà xem.
Cậu quay người, toan bước vào nhà. Đôi mắt theo thói quen nhìn sang phía đường bên kia đột nhiên khựng lại. Cả người cậu bỗng chốc trở nên cứng đờ, trong lòng là một mảng lạnh lẽo.
Phía bên kia đường? Cậu nhìn thấy gì? Hắn và cô ư? Hai người họ đang ôm nhau?
Hai bàn tay cậu bất giác siết chặt. Đôi mắt màu nâu chợt bùng lên một ngọn lửa. Nhưng rồi nhanh chóng, nó lại thay thế bằng một đôi mắt tĩnh lặng không gợn sóng. Đôi mắt chất chứa nỗi buồn cùng sự mất mát.
Khi cậu nói với cô rằng, cậu yêu cô. Cô đã lưỡng lự, cái lưỡng lự đó luôn khiến lòng cậu cảm thấy bất an. Hóa ra là vì thế này ư? Là vì hắn ta ư? Cậu không mong đó là sự thật nhưng những gì cậu nhìn thấy, lại khiến cậu đau, rất nhiều. Trái tim như bị ai bóp nghẹn lại, không thở nổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-smile/3141688/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.