“ Xuống xe.” Trần Hà Duy đỗ xe trước cổng trường, sắc trời bây giờ đã dần chiểu sang tối đen, chỉ còn lại vài tia sáng yếu ớt len lỏi trong không trung.
Vũ Linh Nhi cầm cả đống đồ nặng nề bước xuống xe, cả người toàn là vết bầm tím, chỗ nào cô cũng cảm thấy đau nhức.
Hắn ta quay người lại nhìn Vũ Linh Nhi một cái, môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười quỷ dị. Con mồi này cũng thật là thú vị đi. Chơi cũng không tệ.
“ Brừm!!”
Chiếc xe thể thao màu đen lao vút đi chẳng mấy chốc liền biến mất ở nơi cuối con đường.
Vũ Linh Nhi vẫn đứng ngẩn ra ở đó không biết đang suy nghĩ cái gì. Cô nhìn đống đồ trong tay, đôi mắt màu nâu khói như trong suốt vẫn luôn trống rỗng, những tia nắng cuối ngày hắt lên người cô tạo ra sự tương phản rõ ràng giữa hai gam màu sáng và tối nhưng chúng lại dung hòa với nhau một cách hoàn hảo. Như sự kết hợp giữa thiên thần và ác quỷ, hai linh hồn cùng tồn tại trong một con người. Thiện lương như một thiên thần? Hay có tâm hồn yếu ớt như một con quỷ dữ?
Đến khi những tia nắng trên bầu trời tắt hẳn, Vũ Linh Nhi khẽ xoay người, chật vật đi lại gần thùng rác công cộng gần đó, toàn bộ túi đồ đều bị cô vứt vào trong. Một cơn gió lại thổi qua, khiến cả người cô run rẩy. Mùa đông năm nay đã thật sự bắt đầu.
“ Tiểu thư! Cô đã ở đâu vậy? Cô có biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-smile/3141568/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.