" Cậu..." Thiên Vũ mặc trên người áo sơ mi trắng, vừa đặt người ngồi xuống ghế, mắt liền trợn tròn nhìn hướng sang phía con người đối diện cơ hồ là không có mấy phản ứng.
Linh Nhi ngồi ngay ghế đối diện, ngẩng đầu lên, đôi mắt nâu khói vô hồn không mấy tia đổi khác.
" Tiểu Vũ, không được vô lễ." Hoàng Minh Thành ngồi bên cạnh khẽ nhắc nhở, hướng Vũ Diệp Lương cười vẻ áy náy, nói:
" Thằng nhóc này vốn là thế, chẳng có phép tắc gì cả."
Thiên Vũ thu lại ánh mắt vừa rồi nhưng vẫn là nhìn người kia cười đến toe toét.
" Không sao." Vũ Diệp Lương cười xòa, vẻ không để bụng. " Trẻ con vốn là thế."
" Vũ tổng không để bụng là được rồi."
" Thằng bé này càng lớn lại càng đẹp trai đấy nhỉ." Vũ Diệp Lương nhìn Thiên Vũ cười cười nói. Nhưng mà cái con người kia vốn dĩ là không có để ý, ánh mắt dán chặt lên người con gái ông.
" Quá khen rồi." Đúng lúc Hoàng Minh Thành cũng phát hiện ra ánh mắt kỳ quái từ con trai mình, môi khẽ nhếch tạo nụ cười có gì đó quỷ quái.
" Hình như hồi nhỏ, hai đứa trẻ này có gặp nhau một lần, không ngờ lâu vậy rồi mới có ngày gặp lại." Vũ Diệp Lương hướng người đàn ông kia gợi lại chuyện quá khứ, hàm ý trong câu nói có điểm không rõ ràng.
Vũ Linh Nhi ngồi bên cạnh, đoạn ký ức nhạt nhòa mơ mơ hồ hồ như không có vụt qua. Trước đây là cô dã từng gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-smile/3141498/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.