"Lần này tôi có nên đi theo ngài không?"
Ruth hỏi sau khi đọc bức điện tín một lúc lâu và vò đầu bứt tóc. Riftan kiên quyết lắc đầu và ném một miếng thịt cho Agalde đang đậu trên giá.
"Cậu sẽ ở lại Anatol để giám sát việc xây dựng."
"Tôi là một pháp sư, không phải người đại diện của Lãnh chúa."
Ruth càu nhàu, ném bức điện vào lò than.
"Thay vào đó, kết hôn thì sao? Ngài có thể có một cuộc hôn nhân tử tế với một người thuộc tầng lớp quý tộc kém nổi bật. Ngài sẽ có một phu nhân quý tộc quản lý trang viên khi ngài đi vắng và thậm chí ngài sẽ nhận được một ít của hồi môn".
Riftan ném cho cậu ta một ánh mắt sắc lạnh.
"Đó là một ý tưởng rất quý tộc."
Ruth chỉ nhún vai.
"Bây giờ ngài là một quý tộc. Chính nhà vua đã phong cho ngài danh hiệu hiệp sĩ chư hầu, Lãnh chúa của Anatol. Việc các quý tộc kết hôn vì lợi ích cũng không phải chuyện lạ."
Cổ họng của Riftan nghẹn lại, như thể bị mắc cả hạt dẻ khi nghe những lời hững hờ như vậy. Nó khiến chàng tự hỏi liệu Maximillian Croix, dù sớm hay muộn cũng sẽ kết hôn vì lợi ích. Một cơn đau nhói lên trong lồng ngực khi chàng hình dung ra một quý tộc da trắng sáng chói đứng cạnh nàng. Riftan vội vàng xua những suy nghĩ đó ra khỏi đầu và quay lại đứng trước bàn làm việc.
"Đừng lãng phí thời gian của cậu vào những thứ nhảm nhí như vậy nữa và chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-old-memories-nhung-ky-niem-cu/2485846/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.