Mùa đông khắc nghiệt nhất đã đến khi Riftan vẫn kiên trì xây dựng lại Anatol như một kẻ bị quỷ ám. Tuy nhiên, cho dù lâu đài có được sửa sang bao nhiêu và dựng lên bao nhiêu bức tường, chàng cũng không thể xây dựng lại lòng tự tôn đã sụp đổ của mình.
Riftan đứng trên đỉnh của những bức tường lâu đài phía trước, hàm của chàng nghiến chặt lại khi nhìn xuống mặt đất đóng băng. Mỗi khi chàng nhắm mắt, ánh mắt khinh bỉ của Công tước Croix lại lóe lên trong ký ức của chàng và bất cứ khi nào đầu chàng tựa lên gối, khuôn mặt sợ hãi của nàng lại hiện ra trước mặt chàng. Chàng thô bạo xoa mặt mình, cảm thấy vô cùng hối hận vì đã cho phép những lời xúc phạm đó ném vào mình.
Bây giờ chàng thực sự phải thoát khỏi những tưởng tượng thoáng qua của mình. Chàng thậm chí không được phép quỳ gối trước nàng. Những suy nghĩ vô ích của chàng phải được chấm dứt ngay bây giờ. Riftan lặp đi lặp lại điều đó với chính mình. Maximillian Croix không còn là niềm an ủi cho nỗi cô đơn của chàng nữa, bây giờ mỗi khi nghĩ đến nàng, chàng chỉ thấy nhói đau mà thôi.
'Nếu đã sinh ra như rác rưởi trên mặt đất, con phải sống cuộc đời chỉ nhìn xuống mặt đất. Nhìn lên sẽ chỉ khiến con khốn khổ hơn thôi'.
Lời nói của cha dượng đã ăn sâu vào tận xương tủy. Sự hiện diện của nàng khiến chàng đau khổ hơn. Chàng sẽ sống cả cuộc đời còn lại của mình trong một cõi hư không đau đớn miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-old-memories-nhung-ky-niem-cu/2485830/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.