– Nhưng anh ấy nói học kỳ sau anh ấy có thể ở lại đây mà!
– Cái gì?
Cảnh Vân Nghê vui mừng mở to mắt.
– Học kỳ sau anh ấy có thể ở lại đây?
– Vâng! Anh ấy nói như vậy.
Thật tốt quá!
Kế hoạch của cô có thể thực hiện rồi! Chỉ cần nhanh nhanh đưa đứa ngốc này đi là được.
– Mặc kệ như thế nào đi chăng nữa, ba kêu em về thì em liền trở về đi!Nếu không , lại để cho ba tức giận, em vĩnh viễn cũng đừng nghĩ có thểtrở về! – Cảnh Vân Nghê uy hiếp nói.
– Nhưng mà…em đã hứa với Vu Kiệt, không được sự đồng ý của anh ấy thì không được trở về.
– Thật không?
Cảnh Vân Nghê im lặng, sau đó đột nhiên nói:
– Con gái đều có quyền không giữ lời hứa, em không cần phải xem trọnglời nói đó. Chờ đến khi anh ta không có ở nhà, em liền bỏ về nhà, đếnlúc đó anh ta cũng không còn cách nào khác.
Vân Điệp vẫn nhìn phía sau Cảnh Vân Nghê, sắc mặt bắt đầu trở nên xấu hổ.
– Như vậy hình như không được tốt cho lắm?
– Có cái gì không tốt!
Cảnh Vân Nghê thanh âm luôn luôn cố tỏ ra ôn hòa, nhưng cách nói đã bắt đầu sắc bén.
– Ba kêu em trở về em còn không chịu, rốt cuộc em muốn như thế nào? Kêuba hướng em xin lỗi chắc? Nói cho em biết, đó là việc không thể nào xảyra! Nếu không phải nhìn thấy em và Vu Kiệt quen biết nhau thì có nằm mơem cũng đừng có nghĩ được về nhà!
Vân Điệp chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-no/1534312/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.