Cuối cùng cha Đào tỉnh lại, điều này khiến Diệp Lan Trăn thở dài nhẹ nhõm, người tuổi tác lớn, một khi không chú ý liền vĩnh biệt cõi đời lúc nào không hay. Tuy cha Đào thường can thiệp mù quáng vào chuyện giữa anh và Đào Tư Di nhưng Diệp Lan Văn vẫn hy vọng cha Đào có thể tỉnh lại, đúng là may mắn trong bất hạnh.
Loại bệnh như cao huyết áp này không phải vạn bất đắc dĩ cũng không cần động các loại thủ thuật. Hơn nữa thân thể cha Đào khá tốt, đây là nhất thời nôn nóng lo lắng nên mới ngã bệnh, bệnh nhanh mà khỏi cũng nhanh. Vừa tỉnh lại ngày hôm sau đã ồn ào muốn tới thăm con gái.
Trái lại, tuy vết thương ngoài da của Đào Tư Di chỉ là chút xước da sưng đỏ nhưng nội thương lại nhiều. Cả ngày hỗn loạn, tỉnh tỉnh mê mê, không có khái niệm với thời gian, nghi ngờ không thấy cha Đào nên luôn muốn hỏi ra miệng nhưng chưa kịp nói đã u mê hồ đồ ngủ mất.
Hơn nữa không thể không khen ngợi Diệp Lan Trăn quả thật có suy nghĩ chu toàn, vừa thấy Đào Tư Di thanh tỉnh, anh liền nói này nói nọ hỏi han ân cần, không cho cô có cơ hội hỏi ra miệng. Bởi vậy, chuyện cha Đào bị kích thích té ngất cũng bị che đậy.
“Bác trai, có chuyện cháu muốn cùng bác bàn bạc, bác xem đề nghị của cháu có lẽ là thích hợp nhất. ”
Diệp Lan Trăn thừa dịp cha Đào muốn đi thăm Đào Tư Di liền ngăn ông lại. Nhìn chung quanh, vừa lúc toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-no-2/3092148/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.