Một đêm này thật như lời Diệp Lan Trăn nói, hai người đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Đào Tư Di nổi giận nhiều lần, không phải vì Diệp Lan Trăn xấu tính xấu nết động tay chân, mà là vấn đề anh hỏi đi hỏi lại nhiều lần, đơn giản như cô gặp Lý Mộ Tiêu có hoài niệm hay không, có tức giận hay không, có thương tâm hay không…
Mấy vấn đề này cho dù Đào Tư Di luôn trả lời là không có, Diệp Lan Trăn vẫn luôn hỏi mãi. Đến tận khi cô nói người cô không thoải mái, đau đầu, anh mới buông tha truy hỏi tình huống phát sinh trong bữa tối. Về sau, anh chỉ gắt gao ôm chặt Đào Tư Di vào trong lòng, để nhiệt độ cùng mùi cơ thể của anh vờn quanh gắn chặt trên người cô.
Vốn là giữa hè, Đào Tư Di kêu trời nóng, Diệp Lan Trăn liền mở điều hòa. Đào Tư Di kêu lạnh, Diệp Lan Trăn vẫn mở điều hòa, cho dù thế nào, anh vẫn kiên trì ôm cô trong ngực không buông. Từ từ cô cũng thành thói quen, ngược lại đêm nay ngủ vô cùng an ổn, vừa đến bình minh, Diệp Lan Trăn đã đi, chỉ để lại một tờ giấy nhỏ ở trên tủ đầu giường, chữ viết sâu sắc có lực.
‘Bảo bối, nhớ uống thuốc, nếu không anh xuống tay đó’
Mặt Đào Tư Di đỏ bừng, người đàn ông này không thể đứng đắn một chút được sao. Cô định đem tờ giấy ném đến bên trong thùng rác nhưng lại không biết vì cái gì, ma xui quỷ khiến gấp tờ giấy chỉnh tề rồi thả trong ví tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-no-2/3092138/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.