“Cậu Diệp, lâu rồi chưa thấy cậu, nghe nói cậu ở Côn Thành làm mưa làm gió, có phải không định trở về hay không.” Lý Kiến cầm ly rượu đụng vào ly của Diệp Lan Trăn rồi một ngụm uống hết. Diệp Lan Trăn khẽ mỉm cười, theo động tác của anh nâng ly trong tay, một hơi uống cạn chất lỏng trong ly.
“Thật đáng hâm mộ, anh trở lại cũng không gọi điện báo tin cho Điền Na, bọn tôi hỏi anh lại không trả lời, chúng tôi ai cũng không dám hít thở không khí trong lành đấy. Nếu anh không cần, tôi có thể thu giúp anh.” Tôn Mạnh vui vẻ, nhẹ tay vỗ đùi cô bạn gái bên cạnh, không chút che giấu nói ra ý đồ của anh ta.
“Cậu thu đi.” Ba chữ đơn giản liền quyết định vận mệnh của một cô gái.
“Thật à?” Trong nháy mắt Lôi Vân Khải mở to hai mắt sáng ngời nhìn Diệp Lan Trăn. “Không phải nói đàn bà Côn Thành quê mùa sao? Anh Diệp đừng tìm một người xấu xí đấy nhé, tiểu mỹ nữ nhà người ta đã thể hiện rồi, anh lại không đồng ý. Mỗi ngày người ta đều ngóng trông cùng anh gặp mặt, kết quả anh vừa về đã quăng cô ta đi, anh có muốn gặp lại cô ta không, chứ trăm vạn lần đừng ở tại Côn Thành tìm heo mẹ để thi đấu với Điêu Thuyền. ”
Diệp Lan Trăn lắc ly rượu trắng trong tay, mỉm cười rồi một hơi uống cạn. Cô gái kia ngốc như heo, người đàn ông tốt như anh còn cần suy xét sao, thật không biết cô muốn tìm cái dạng gì. Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-no-2/3092101/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.