Edit: Ong MD Beta: Vô Phương“Tổ mẫu con là ai?”
Nói một cách công bằng, Bình Sinh tự nhận thấy vấn đề này không coi là thăm dò việc riêng tư của người khác, dù sao thì bây giờ hắn cũng là ngườiđứng đầu Cửu Trọng Thiên, xử lý mọi việc lớn nhỏ, gặp một đứa bé nênthuận miệng hỏi thăm lai lịch cũng hợp tình hợp lý. Hắn hoàn toàn khôngngờ hắn vừa dứt lời nhóc con kia đã như nhím xù lông, có chút cảnh giácvội vàng xích người qua một chút, đôi môi hồng mím lại, khuôn mặt tròntrịa hơi nghiêm túc lại trông không hợp tuổi tí nào, hỏi ngược lại hắn:“Thúc thúc là Thần Tịch Ty?”
Nhìn vẻ mặt, khí chất, lời nói, dáng vẻ kia thật sự chỉ có hơn chứ không kém Bắc Cực Trung Thiên Tử Vi đại đế hắn.
“Không phải.” Bình Sinh nhướn mày, khóe môi cong lên, nghiêm túc lắc đầu vớiđứa bé, đôi mắt đen thẳm lướt qua ngũ quan của nó, thoáng ẩn hiện ánhsáng.
Không biết có phải ảo giác hay không, càng nhìn hắn càng thấy đứa bé giống nàng đến bảy tám phần.
“Cũng đúng.” Nghe Bình Sinh trả lời như vậy, bé con nửa tin nửa ngờ quan sáthắn một lúc lâu mới tin tưởng, tiếp tục cắn chỗ hạt hướng dương còn thừa trong tay, miệng lẩm bẩm: “Thần Tịch Ty không đẹp bằng thúc.”
Cái này gọi là khen ngợi hay nịnh hót đây?
Bình Sinh không biết nên khóc hay cười, cũng không biết nên cảm thấy vui vẻhay xấu hổ, đành ho khẽ vài cái, mặt dày coi như khen ngợi. “Đa tạ khenngợi.” Khóe môi hắn hơi cong lên, mặt mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nguyen/2124899/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.