Edit: Như BìnhBeta: Vô PhươngTuy bị Bạch Liêm kéo, nhưng Thiên Sắc vẫn không đi cùng y như dự đoán.
“Đi?” Nàng đứng thẳng tắp, thân mình cứng đờ, nâng niu viên Tù hồn châu trong bàn tay, sự kinh ngạc và cảm động ban đầu tan dần đi, câu hỏi kia nhưtự vấn như than thở, mang theo sự bất lực nhạt nhòa: “Cho dù đi được,thì có thể đi đến đâu?”
Đúng vậy, trời đất rộng lớn thế, nhưng hôm nay nàng không còn đường để đi nữa.
Câu trả lời của nàng làm trái tim Bạch Liêm ngừng đập, như bị kim thép đâmvào tim, Bạch Liêm xoay người lại nheo mắt nhìn nàng: “Thiên Sắc, ý muội là gì?”
“Tiểu sư huynh, lần này huynh đến Càn Nguyên sơn cướp Tù hồn châu có lẽ đã đánh một trận ác chiến, làm thị giả củaPhù Lê Nguyên Thủy thiên tôn trọng thương, chỉ e là…” Giãy khỏi tay Bạch Liêm, Thiên Sắc chăm chú nhìn y, sau đó nàng dời mắt đi, ngữ điệu bângquơ như chuyện chẳng liên quan đến mình, nàng chậm rãi lựa lời: “NếuThiên tôn trách tội, chỉ sợ…”
Nàng còn chưa dứt lời,Bạch Liêm đã đoán được nàng sắp nói gì. “Muội lại muốn nói những thứlinh tinh như đã liên lụy ta chứ gì!” Bạch Liêm tức giận hừ lạnh, cườinhạt cắt ngang lời nàng.
“Vậy…” Thiên Sắc khổ sởcười, nàng do dự lùi lại, chẳng biết có phải vì vừa rồi hoảng hốt nênthân mình hơi lảo đảo, chênh vênh: “Hay để muội đổi cách nói, vậy nhờtiểu sư huynh sau này đừng đến liên lụy muội nữa!”
“Nói nhảm!” Như có nhiều đốm lửa nhỏ lan tỏa trong mắt bốc lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nguyen/2124894/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.