Bắt đầu một ngày mới bằng một ly trà sữa do bà chủ tiệm, mẹ Minh Huy Trình làm cho. Tôi vừa thưởng thức vừa ghi chú lại tất cả công thức mình học được. Mỗi nơi mỗi khác, từng làm ở quán chị chủ đồ uống thường được khách nhắc 'cho nhiều đá' điều đó khiến tôi tò mò vị của đồ uống có bị nhạt hay không. Giờ ở đây, tôi có thể cảm nhận được rõ cái phức tạp của một món đồ uống. Dù có khác vị một tí thôi cũng là khác.
Chính vì vậy mà sự nghiêm túc ấy đã khiến tôi trở thành con người luôn làm vẻ mặt căng thẳng mỗi khi thấy khách nhấp một ngụm đồ uống do tôi làm. Và vô tình những người xung quanh cũng cảm nhận được điều đó..
"Bé Huyên, con đừng nghiêm túc quá. Miễn là con làm đúng công thức, thành tâm chăm chú cho một thứ gì đó thì đồ uống sẽ có vị đặc biệt hơn."
Lời khuyên đến từ cô Ly trông thì có vẻ hữu ích, nhưng đến lượt tôi thực hành thì khác.
Nghĩ ra một cách. Tôi quyết định làm một món đồ uống mà Minh Huy Trình hay giới thiệu cho khách là.. "món đồ uống ngon nhất của quán' cho anh ta uống thử. Vì nếu anh ta dám giới thiệu thì cũng phải biết vị nó như nào.
Làm như đã nghĩ, tôi đưa Minh Huy Trình uống thử.
Sự chú ý của tôi thể hiện rõ trên mặt. Chăm chú nhìn và chờ đợi Minh Huy Trình nhận xét. Cuối cùng.. Anh ta chỉ nói một câu ngắn gọn: "Ngon đấy, ly này nhờ em trả."- Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3739374/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.