Đàn anh, hoặc không. Hầu như mọi người đều sẽ có mặt tốt muốn cho người khác biết, còn mặt xấu sẽ cố gắng che giấu.
Còn tôi..
“Mặt xấu gì? Cái gì chứ cái này nhìn phát biết ngay. Mày mỏ hỗn, không hỗn thì cũng dở toán lý hóa. Chả có gì tốt đẹp mà mày cho bọn tao coi cả, toàn mặt xấu, mặt dở”- Con Linh chưa đưa miếng bánh vào miệng thì đã phải dừng lại, chỉ để nói ra những sự thật mà nó ấp ủ từ rất lâu..
Đúng như lời nó nói, tôi đúng là con người không có mặt gì tốt để trưng ra cho người ngoài coi. Càng cố gắng thì cái xấu càng lộ rõ.
“Nếu mày đồng tình cái mặt xấu, mặt dở của mày người ngoài vừa nhìn đã biết. Thế sao mày không tự ngồi lại, ngẫm xem mày có mặt tốt gì không. Như nấu ăn, chăm cây cỏ chẳng hạn?”, thằng Phúc bồ con Linh ngồi cạnh thêm bớt cho câu của con Linh vừa rồi.
Nhìn bọn nó tay trong tay. Tâm gan tôi như sục sôi máu trong người. Mà nghĩ lại, dù gì đó cũng là chuyện của người ta mình can thiệp vào cũng không hay cho lắm.. Nên chỉ nói nhỏ nhẹ vài câu.
“Mà nay tao chỉ rủ có mỗi mày ra quán uống cà phê, sao mày lại rủ thêm bồ mày ra đây? Nếu muốn hâm nóng tình cảm thì thôi, tao xin lui!!”
Con Linh nghe vậy như vờ quan tâm, mặt ra vẻ lo lắng nhưng ánh mắt nó thì không: “Ấy! Huyên về sớm vậy à? Nếu mày cảm thấy ngại khi có bồ tao ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-yeu-thuong-/3732020/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.