“Ngày mai, mặc bộ quần áo đẹp nhất của em, trang điểm gương mặt xinh xắn nhất cho anh, anh đến đón em về nhà.” Anh nâng tay cô đưa lên môi hôn.
────────
Tô Hiểu Sâm rất ít lạm dụng quyền lực, theo đúng luật mà nói là chưa từng có.
Ba mươi tuổi bà đã lên chức cục trưởng, bốn mươi tuổi lên chức thị trưởng, bốn mươi sáu tuổi lên thị ủy, thời gian ở chốn quan trường thật không ngắn. Một người phụ nữ theo chính trị đã đủ làm người khác chú ý, nếu còn không giữ mình trong sạch, như lời của bà ngoại Diệp Phong nói thì là: nước bọt thôi cũng dìm chết bà.
Bà đã nhiều đêm không yên giấc, dù đã chăm sóc rất tốt, nhưng dưới mắt vẫn có thêm hai bọng mắt thâm quần, Diệp Nhất Châu trông thấy đau lòng không thôi.
“Đừng rối lên nữa, để anh ra mặt nhờ người.” Diệp Nhất Châu cất lời.
Tô Hiểu Sâm lắc đầu, “Nếu em không đi với anh, mọi người sẽ nghĩ em không nể mặt họ, đây là thói đời.”
Diệp Nhất Châu nở nụ cười, “Là vì cấp bậc của anh không bằng em sao?”
“Ông xã, đến anh cũng giễu cợt em, anh biết không phải thế mà.” Tô Hiểu Sâm uất ức, mắt bắt đầu đỏ, “Anh và Tiểu Diệp Phong đều đáng ghét như nhau.”
“Bà xã, ghét anh không sao, nhưng không được ghét con gái anh, nó sắp trở thành một cô dâu xinh đẹp rồi.”
“Đúng vậy, người sắp kết hôn là nó, sao nó có thể cứ như người không quan hệ, vẫn làm việc bình thường, vẫn ăn chơi bình thường, vẫn … Cũng chẳng biết về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-mot-loai-yeu-khong-dau/1248067/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.