Edit: Hanayang
Vừa kết thúc nụ hôn, có ngắn ngủi vài giây sau, đều không ai nói gì.
Cô xấu hổ khốn quẫn cúi đầu, ảo não muốn tìm cái gì đó chụp chết mình cho quên đi, mà anh, cực kỳ kiên nhẫn đem chén cháo từng muỗng từng muỗng đưa đến trước mặt cô.
Cô vô cùng phối hợp, lý gì phải làm vậy chứ. Mau mau chấm dứt, để cho anh nhanh biến mất trước mắt cô đi!
"Còn cần gì không?" Anh thanh thanh cổ họng.
"Không cần. Em muốn ngủ." Cô vội vã nói, xong chui vào trong chăn, từ đầu tới mông đều che kín mít.
Anh mỉm cười kéo chăn ra, "Như vậy sẽ không tốt cho hô hấp."
Cô nhắm chặt mắt lại, giả vờ như đang ngủ, chính là hàng mi dài khống chế không được rung động. Bên gối truyền đến âm thanh nho nhỏ, cô len lén hé mở một mắt, nhìn thấy một cái đĩa.
"Quà sinh nhật của em. Nhất định phải nghe một chút, rất được, anh rất thích, thật sự dễ thương." Trong con ngươi sâu thẳm có tia sáng nhạt chợt lóe lên, ở sâu bên trong dường như có dấu vết của cái gì đó nặng tựa thái sơn.
Cô thầm hừ lạnh một tiếng trong lòng, tặng đĩa là chuyện chỉ có học sinh trung học làm thôi, anh thật đúng là có sáng ý, bất quá, người này thưởng thức cũng không mới mẻ, cô mới không thèm nghe đâu!
Không qua bao lâu, cô thật sự ngủ rồi, có lẽ do uống thuốc.
Anh muốn để cô ngủ an ổn một chút, đứng dậy tắt đèn. Tối nay, ánh trăng xuất hiện có vẻ sớm, một vài tia sáng bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-mot-loai-yeu-khong-dau/1248044/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.