Edit: Hanayang
Thứ Sáu, mấy ngày trời âm u cuối cùng cũng trong xanh, ánh mặt trời chói chang chiếu rọi xuống mặt đường, cách một tấm kính cửa sổ rộng lớn của tiệm bánh Teddy, Diệp Phong cảm thấy không khí sạch sẽ đến nỗi có thể nhìn thấy làn nhiệt khí vô hình bốc lên từ vài ngọn cỏ trước cửa, làm cho quan cảnh phố đối diện nhìn qua thêm một tầng sắc thái mộng ảo.
"Có lúc ở nước ngoài, mình từng có giấc mộng sẽ mở một cửa tiệm như thế này, mặt tiền quán không cần xa hoa quá, nhưng nhất định phải đặc biệt, âm nhạc êm dịu, hương cà phê thơm nồng, vị ngon ngọt của các loại bánh, đủ các sắc màu hoa quả..." Cô quay lại nhìn Ngả Lỵ cười nói.
"Mở đi, mở đi, sau đó cho mình thẻ giảm giá, thẻ thành viên, bao nuôi ba bữa cho mình, mình không sợ béo." Ngả Lỵ há miệng cắn một miếng nhỏ bánh quy, nhâm nhâm lấy vị.
"Thẻ giảm giá? Hừ, không bằng cho cậu ăn miễn phí, còn được một cái nhân tình!" Diệp Phong từ trong cái đĩa nhỏ cũng bốc một cái bánh quy bỏ vào trong miệng. Cửa hàng Teddy không chỉ có bánh kem rất ngon mà cả bánh quy cũng rất được, không uổng công cô vượt mấy con đường cố tình đến đây.
Cô dự định đến đặt bánh trước, sau đó đi dạo phố, khi trở về sẽ đến lấy bánh. Nhân viên cửa hàng nói hiện tại không quá nhiều khách, chờ nửa giờ là có thể lấy bánh. Cô dặn dò nhân viên cửa hàng rằng cái bánh không cần quá lớn, vừa cho hai người ăn, kem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-mot-loai-yeu-khong-dau/1247980/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.