Edit: Hanayang
Thôi Linh vờ như không có nghe thấy lời Diệp Phong, xoay người nói với Tiểu Vệ, "Đến giờ rồi, cô vào phòng thu chuẩn bị đi, còn những người khác đều về văn phòng."
"Thôi trưởng phòng...." Diệp Phong nóng nảy, đi đến đối mặt Thôi Linh.
"Tôi biết cô muốn nói cái gì. Đài đã dốc rất lớn khí lực đầu tư cho tiết mục này, bây giờ chúng tôi để cho nó rớt đài sao? Tôi không thể, cô cũng không thể. Cô đem ít sách đi vào, chọn đoạn nào đó hay hay đọc, không còn gì để nói, thì phát mấy bản tình ca, nếu có điện thoại đến, cứ theo tư duy của cô mà trả lời! Không cần nghĩ nhiều nữa, đối phó trước đêm nay như vậy. Tiết mục có sai sót gì, cô không cần chịu trách nhiệm."
Thôi Linh đã nói đến nước này, cho dù phía trước là vực sâu vạn trượng, Diệp Phong cũng chỉ có thể nhắm mắt nhảy vào.
"Chồng của cái cô chuyên gia kia "kim ốc tàng kiều", bị cô ta phát hiện, cô ta tìm đến nơi chửi bới, không ngờ tới động tay động chân, bọn họ hai người đánh một mình cô ta, cô ta còn không chịu thua? Người hiện giờ còn đang nằm bệnh viện đó! Lúc điện thoại tới đây, Thôi trưởng phòng muốn té xỉu, cô chuyên gia này được Thôi trưởng phòng hết lòng đối đãi." Tiểu Vệ nhìn theo Thôi Linh về văn phòng, ghé sát vào Diệp Phong thấp giọng thì thầm.
Diệp Phong phốc một cái cười ra tiếng, khó trách khuôn mặt Thôi Linh xanh thành như vậy.
"Chị Diệp, chuyên gia cũng chỉ là đèn pha thôi, cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-mot-loai-yeu-khong-dau/1247967/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.