Cửa lớn của chính viện và cửa lớn của vương phủ cùng nằm trên một đường, điều này cũng thể hiện rõ người có thể ở trong chính viện, chắc chắn là chủ nhân của vương phủ. Những trắc thất thông phòng khác, tất cả chia nhau ở trong tiểu viện ở hai bên nguyệt môn nằm ở giữa lớp cửa thứ hai và cửa thứ ba, những thị vệ người hầu và các vú già đều ở bên ngoài lớp cửa thứ hai. 
(Nguyệt môn là một cửa đi lại đặc trưng của kiến trúc Trung Hoa, đây là dạng một bức tường trong khu vườn hoặc trong nhà có một lối đi hình tròn dành cho người đi bộ, phía trên bức tường này có lợp ngói.) 
Quy tắc của vương phủ rất nghiêm ngặt, người nào có thể hoạt động ở đâu, đều phân ra rất rõ ràng rành mạch. Trong số những người hầu, có thể bước qua cánh cửa thứ hai để hầu hạ, là đã có thể diện hơn hẳn so với những người hầu bình thường khác rồi, những hạ nhân này đều được gọi là người hầu trong nội viện, cho dù chỉ làm công việc quét dọn thôi, thì cũng đã có không ít kẻ tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán để giành lấy. 
Nên có thể thấy được rằng bên trong vương phủ, Khúc Khinh Cư ở trong chính viện lại nắm đại quyền quản lý chủ trì hậu viện, trong lòng của đám hạ nhân, đó là sự tồn tại không ai dám trái nghịch. 
“Vương phi, Giang trắc phi, La di nương, Hàn di nương tới rồi ạ,” Ngọc Trâm bước vào cửa nói. 
Khúc Khinh Cư đang ngồi trên ghế quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-nao-la-hien-the/2723474/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.