Nhân dân Việt Nam ta từ bao đời nay luôn có tinh thần yêu nước, chống giặc ngoại xâm, bảo vệ độc lập cho toàn thể dân tộc. Có những người chiến sĩ đã anh dũng hi sinh trên mặt trận đẫm máu, có những tiếng ai oán khóc than khiến lòng người sục sôi.
Lòng yêu nước bùng lên đầy sôi nổi. Nó vì màn mưa máu của quân thù gây nên khiến vùng trời tối tăm. Nhân dân ta bị bóc lột một cách dã man và thậm tệ nhất. Họ phải ăn cơm bằng nước mắt, rửa bằng máu tưng, cho dù làm thế nào thì lòng căm thù giặc cũng không hề nguôi ngoai. Cùng là con người, tuy không thuộc chung một dòng, nhưng ít nhất cũng chính là chung một thế hệ, cùng tồn tại trong một bầu trời, vậy mà cớ sao luôn phải làm hại lẫn nhau?
Người Hoa di cư sang đất nước Việt Nam? Ta nên làm gì đây, khi mà lòng căm thù đã lên đến đỉnh điểm? Ta phải làm gì để cho đất nước được trải đầy hoa tươi? Tác phẩm đã tái hiện lại toàn bộ khung cảnh lịch sử của thời đại trước, khi mà đất nước Việt Nam bị Trung Quốc chiếm đóng. Truyện đã đề cao tinh thần yêu nước của nhân dân, là lời tố cáo đanh thép mà hào hùng trước những tội ác của bọn đô hộ phương Bắc.