Chờ đợi hai ngày, nhưng mà không như mong muốn, Bạch Ngôn Lê trốn biệt mất nửa tháng, khiến cho Thương Phạt không biết khi nào mới có thể bắt đầu hành trinh đi du lịch suối nước nông.
Chớ nói du lịch, ngay cả cái mặt người cũng chẳng thấy luôn.
"Tôn chủ." Tư Vĩ đi thăm dò tin tức lần thứ một trăm, quay về bẩm báo, "Phu chủ đang tiếp kiến đoàn đại biểu của con người đến từ Vô thành."
Thương Phạt đặt tay lên bàn, ngón trỏ gõ nhịp.
Tư Vĩ cảm nhận rõ cơn thịnh nộ của hắn đang sắp sửa bùng phát, bèn đề nghị, "Hay để thuộc hạ bắt y về đây."
"Không cần." Chưa nói dứt câu, lão nhện ngẩng đầu lên, đã chẳng thấy vị đại yêu ngồi đó nữa.
Thương Phạt không không đi qua cửa, mà sau khi biến mất liền dịch chuyển tức thời lên thẳng nóc nhà.
Hắn không che giấu yêu khí của mình. Do thực lực chên lệch quá lớn nên ngay khi hắn xuất hiện, Đan điểu phía sau Bạch Ngôn Lê lập tức nhận ra.
Thân làm yêu quái nắm quyền điều hành lớn, vai trò của hắn là thay mặt Bạch Ngôn Lê xử lý đủ thứ chuyện lớn chuyện nhỏ. Mấy ngày nay, Đan tìm vô số phương thuốc quý hiếm để nuôi lại mớ lông của mình. Ngoài miệng không dám nói nhưng thực ra trong bụng, hắn vẫn ôm hận Thương Phạt vì một cú đá kia lắm.
Cho nên sau khi biết gia chủ đã đến, hắn cũng làm như không nhận ra, giúp đỡ Bạch Ngôn Lê tiếp khách rồi bình chân như vại ngồi xuống ghế.
Bạch Ngôn Lê nhận được vô số quà hiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1093187/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.