Chưa giáp mặt cũng chưa giao thủ chiêu nào, nhưng vị chi chủ của Nam phủ vô cùng mạnh mẽ trong truyền thuyết đã nhanh chóng bị chế phục.
Không màng đến vẻ mặt của lũ gia thần xung quanh, Thương Phạt hết sức vui vẻ, chậm rãi bước đến, tay cầm quạt nhẹ nhàng nhấc cằm đối phương lên.
Khuôn mặt của Hắc Tuyết vặn vẹo nổi đầy gân xanh, yêu lực đè nén trên người gã không thả lỏng hơn chút nào, khiến gã gồng mình đến mức trao máu bên khóe miệng.
"Ta đang nghĩ." Tạm thời bỏ qua lũ yêu quái trước mặt, giọng điệu Thương Phạt không rõ vui giận ra sao, "Hình như ngươi góp phần rất lớn trong vụ bao vây ta lần trước."
"Muốn giết cứ giết." Trong tinh cảnh này, xin tha cũng vô ích, Nhìn vẻ hờ hững trong mắt đối thương, Hắc Tuyết biết rõ đối phương còn chẳng thèm để tâm đến tính mạng nhỏ mọn của mình.
"Sẽ giết ngươi." Giọng điệu vẫn đều đều như trước, Thương Phạt gật đầu, "Nhưng trước đó chúng ta sẽ chơi một trò."
"Cái gì?" Mấy vị yêu vương Nam phủ bị bao vây trong tường đất vẫn chưa từng bỏ ý định xông ra.
Thương Phạt cũng chẳng lo lắng, kiên nhẫn nói, "Xem gia chủ của ngươi có cứu ngươi hay không?"
Hai tay bị sức mạnh vô hình xách lên, Hắc Tuyết lơ lửng giữa không trung, lại bị ép quay lại, đối diện với các đồng bạn của mình.
Thương Phạt ung dung đứng bên dưới, mắt nhìn chằm chằm Tu Cẩn, tựa như gặp lại bạn cũ lâu năm, thân thiện vẫy tay một cái, "Tu Cẩn."
"...." Được một đám gia thần vây quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1093184/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.