Mỗi buổi sáng trước khi bắt đầu vào học, tôi luôn nhìn thấy Anil đứng đó. Ở một góc sảnh hội trường đa chức năng rộng rãi, bị bao vây giữa một đám đông. Đôi mắt của tôi luôn tìm thấy Anil một cách chính xác, giống như ánh mặt trời chói lọi chỉ chọn chiếu xuống nụ cười tỏa nắng của Anil. Sự bất công về thị giác này vô cùng khác thường, nhưng tôi chưa bao giờ suy nghĩ về việc tìm kiếm câu trả lời cho bản thân.
... Lí do tại sao ánh mắt của tôi chỉ luôn nhìn thấy mỗi Anil?
"Công chúa Anil dễ thương thật, đúng không tiểu thư Pin?" Một buổi sáng nào đó, trong lúc tôi đang nhìn lén bóng dáng cao gầy của Anil thì bạn học Wilaiporn của tôi - con gái của một vị nam tước giàu có, đột nhiên quay mặt sang, thì thầm bên tai tôi.
"Lúc công chúa mặc thường phục trong cung điện, chắc sẽ dễ thương hơn bây giờ nhiều nhỉ?"
"Ờm thì..." Tôi nhích ra xa Wilaiporn một chút, sau đó dùng tông giọng nhỏ đến mức ngay chính bản thân cũng gần như không nghe thấy để trả lời cô ấy: "Khá... đáng yêu đó..."
"Thấy chưa! Biết ngay mà! Lần sau mình sẽ tìm cơ hội để đến cung điện thăm cậu, nhiều khi mình lại được dịp nhìn thấy công chúa Anil mặc trang phục nào đó mà không phải là đồng phục trường học." Wilaiporn mỉm cười rạng rỡ, khiến cho tôi không kiềm chế được muốn nổi nóng với bạn của mình.
"Cậu bị sốt à, tiểu thư Pin. Mặt cậu trông đỏ quá.". ngôn tình hoàn
Sau khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-loyal-pin-pinpak-tram-cai-toc-hoang-gia/2803371/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.