- Hoshimiya…
Ngay khi nghe thấy tiếng Kazuma gọi tên mình, Eri giật thọt rồi hét thật to như phản xạ vô thức.
- A a, mình để quên vở ở nhà rồi. Phải báo cáo liền với sensei biết thôi!
- Eh. Không cần đâu, nếu muốn thì cho cậu mượn cũng được!
- Không không, mình không thể cứ làm phiền He – chan thế này. Mình đi một chút sẽ quay về ngay!
Và thế là Eri đã vụt chạy ra khỏi lớp thật nhanh, cứ như một cơn vũ bão vừa quét mà chẳng ai hay ai biết chuyện gì đang xảy ra.
………….
- Hoshimiya, có chuyện tớ muốn hỏi…
- A a, mình đi mua nước trái cây một chút rồi về ngay. Đợi mình một lát nhé!
- Khoan đã, Eri – chan…
Kazuma cũng cố gắng tiếp cận Eri trong giờ nghỉ trưa nhưng cô bé tóc hồng đã viện lý do chạy ù đi mua nước trước khi Kazuma bắt chuyện được với cô bé.
…………
Hay thậm chí là khi Kazuma và Eri vô tình chạm mặt nhau ở ngã rẽ trên tuyến hành lang thì mọi chuyện cũng xảy ra y chang như trước.
- Hoshimiya!
- Etou… hình như He – chan có nhờ mình đi lấy chút dụng cụ ở phòng kho. Mình cần phải đi lấy gấp nếu không thì He – chan sẽ nổi giận mất, ha ha!
Cứ như thế, loay hoay luẩn quẩn cả một ngày trời, Kazuma không thể tiếp chuyện được với Eri dù chỉ là một câu chào hỏi đàng hoàng tử tế. Không biết vì lý do gì mà cứ mỗi khi trông thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-lost-song-of-light-forest/2950592/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.