Edit: Cháo
Thứ Hai luôn là ngày bận rộn, sau khi Trần Bách đi, Chu Nguyên chưa ăn được mấy miếng cơm trưa đã bắt đầu vùi đầu vào làm việc. Người đến khám bệnh rất đông, dạng người gì cũng có, nhưng mục đích đến đây thì rất đơn giản, đều là để tìm cách được sống.
Chu Nguyên cảm thấy, hình như càng ở thành phố này lâu, thì người bị bệnh ngày càng nhiều vậy.
Bận rộn cả một ngày, vất vả lắm mới đến lúc tan việc, Chu Nguyên duỗi người, mở xem di động, đúng lúc nhận được tin nhắn của Tưởng Niệm Như.
“Vườn hoa Mân Cảnh có một quán ăn gia truyền được khen lắm, đã đặt chỗ ngồi rồi đấy bác sĩ Chu ạ.”
Chu Nguyên cười một tiếng, vừa đứng lên thì cảm thấy eo mỏi lưng đau.
Dạo này thiếu vận động quá rồi, Chu Nguyên tự oán tự trách, anh trả lời: Lúc sắp tan làm bị mấy bác sĩ thực tập quấn lấy nên mệt lắm rồi, lần sau bù lại cho đại tiểu thư nhé.
Tin nhắn được trả lời rất nhanh, kèm theo một bức ảnh.
Cô gái trong hình mày cong lá liễu, mắt to răng trắng, nở nụ cười xinh đẹp tựa một đóa hoa.
Tưởng Niệm Như nói: Tức lắm đấy nhen, nhưng vẫn phải giữ vững nụ cười.
Chu Nguyên bị chọc cười, nhấn nút định gửi một trái tim, nhưng nghĩ một chút lại xóa bỏ, trả lời lại: Mai gặp.
Trên đường về Chu Nguyên đi ngang qua một con đường, lúc dừng đèn đỏ, thành phố vồn vã được thả chậm lại một khoảng thời gian ngắn.
Cách cửa kính xe, anh nhìn dòng người qua lại ở con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-little-prince-hoang-tu-be/1050323/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.