Lưu Minh Thứ đứng ở trước mặt bàn của tầng hai tiểu lâu để chế thuốc, từ cánh cửa sổ mở một nửa đoạn hội thoại giữa hai tiểu cô nương truyền đến tai hắn không sót một chữ.
Hắn đổ số thuốc bột đã nghiền nhỏ vào trong hộp gỗ, lắc nhẹ nhàng để cho các loại thuốc trong hộp trộn đều nhau rồi sau đó để sang một.
Hắn đứng nguyên tại chỗ, nghiêng tai lắng nghe âm thanh của hai tiểu cô nương trong sân. Hai tiểu cô nương Bình Bình và An An đã không còn khóc nữa, thậm chí có thể nghe tiếng cười của các nàng.
Lưu Minh Thứ cho có chút ngoài ý muốn —— hai người bọn họ còn có thể cười được.
Hắn nghĩ trong chốc lát, xoay người đi về phía tường đối diện, chỉnh cái giá sách. Hắn trèo lên thang, lục lọi trong ngăn kéo phía trên cao để tìm dược liệu.
"Lưu tiên sinh, ngài muốn tìm cái gì? Chúng con tìm giúp ngài!" Bình Bình và An An đã từ trong sân viện đi lên lầu, đứng ở cửa phòng, thấy Lưu Minh Thứ loay hoay tìm kiếm dược liệu, vội chạy tới giúp đỡ.
"Không cần." Lưu Minh Thứ cho đếm các ô vuông, rút hộp ra, lấy thuốc bên trong, lại tiếp tục đi xuống đếm ô vuông khác để tìm dược liệu.
Lưu Minh Thứ vẫn luôn tự mình làm việc này, cho tới bây giờ cũng không cần người khác hỗ trợ, sợ người khác không tìm thấy.
Bình Bình và An An bèn đứng im bên cạnh nhìn hắn bận rộn.
Lưu Minh Thứ sắp sửa tìm mấy loại dược liệu mình cần tìm, biết Bình Bình và An An còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong/1145722/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.