Nguyễn Thiên Lăng, sao anh có thể không công bằng với tôi như thế!
Nhan Duyệt tức giận đỏ mắt, cô giơ hai tay lên muốn xé bỏ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất...
Giang Vũ Phi đã sớm đề phòng chiêu này của cô ta.
Cô nhanh chóng rút giấy chứng nhận quyền sử dụng đất về, ngón tay chỉ về phía cửa chính: "Bây giờ ai phải cút khỏi đây, không cần tôi nói nữa chứ!"
Nhan Duyệt chậm rãi đứng lên, ánh mắt phẫn hận.
"Giang Vũ Phi, cô đừng đắc ý vội... Sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi nhất định sẽ làm cho cô nếm trải cảm giác sống không bằng chết!"
"Vậy thì thật là cảm ơn cô, nhưng... đối với tôi cô không có ảnh hưởng lớn như vậy, cho nên căn bản tôi khinh thường lãng phí thời gian của tôi để đấu với cô!"
Giang Vũ Phi chậm rãi nói từng câu từng chữ.
Nhan Duyệt tức sôi máu, đột nhiên cảm thấy bản thân mình giống như một thằng hề.
Từ trước đến nay cô ta đấu với Giang Vũ Phi, vẫn luôn muốn so cao thấp.
Kết quả... Vốn dĩ Giang Vũ Phi cũng không để cô ta vào mắt!
Cô ta có cảm giác dùng hết sức mình đánh, nhưng lại chỉ đánh vào bông.
Quá thất bại, quá mệt mỏi!
"Vậy sao? Hy vọng đợi đến ngày tôi giết chết cô, cô cũng có thể không quan tâm như thế."
Nhan Duyệt lạnh lùng cười cười, sau đó đỡ bụng cao ngạo rời đi.
Giang Vũ Phi lạnh nhạt nói với thím Lý: "Về sau không cho phép cô ta vào đây."
Người phụ nữ đó cô cứ nhìn thấy là đã chán ghét rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576512/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.