Bởi vì anh tự tiện cấp cứu cho Nguyễn Thiên Lăng, giữ lại mạng của anh ta.
Ba anh Tiêu Tử Bân, trong cơn giận dữ đã nã một phát súng về phía anh…
Anh cứu Nguyễn Thiên Lăng phải trả một cái giá lớn, chính là thiếu chút nữa mất mạng.
Sở dĩ hôm nay mới đến gặp Giang Vũ Phi, cũng là bởi vì hôm nay anh mới có thể xuống đất đi đi lại lại.
"Thiếu gia, chúng ta lập tức trở về đi, miệng vết thương của cậu vỡ ra!” Địch Sinh trầm giọng nói.
Tiêu Lang gật đầu, anh chậm rãi đứng lên, Địch Sinh muốn đỡ anh, bị anh cự tuyệt.
---
Giang Vũ Phi trở lại lâu đài Phi Nhi.
Vừa đi vào phòng khách, chợt nghe thấy bên trong truyền ra tiếng nói vênh váo tự đắc của Nhan Duyệt.
“Thím Lý, thím là người làm của Nguyễn gia, vì sao vẫn muốn hầu hạ Giang Vũ Phi?
Hiện tại Lăng không ở đây, về sau cũng không cần phải tiếp tục hầu hạ cô ta, càng không cần phải cho cô ta tiếp tục ở đây.
Một lúc nữa các người đem toàn bộ đồ đạc của cô ta vứt ra ngoài, bảo cô ta cút cho tôi!”
“Nhan tiểu thư, không có sự căn dặn của thiếu gia, chúng ta không thể tự tiện làm chủ.” Thím Lý không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh trả lời.
“Thiếu gia nhà các người đã chết, anh ấy không thể nào căn dặn các người làm bất cứ chuyện gì! Từ hôm nay trở đi, các người đều phải nghe mệnh lệnh của tôi.”
Giang Vũ Phi bước vào phòng khách, lạnh lùng hỏi lại.
“Cô là cái thá gì? Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576510/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.