Giang Vũ Phi bất chấp tất cả, ấn khóa điều khiển, tài xế phía trước giơ tay ngăn cản, không cho cô mở cửa xe.
Giang Vũ Phi dùng sức cầm lấy ngón tay anh ta, cô không biết bản thân mình lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, cô kiên quyết tách đứt xương cốt đối phương, tài xế kêu thảm một tiếng, nhanh chóng rụt tay về.
Tay Giang Vũ Phi ấn khóa điều khiển!
Cửa xe đát một tiếng, bị mở ra, cô đạp một cú mở cửa xe, muốn xuống xe.
“Vũ Phi…” Tiêu Lang túm lấy cánh tay cô.
“Bộp…” Cô trở tay cho anh một cái bạt tai: “Tôi hận anh!”
Cô nhìn chằm chằm vào anh, trong mắt toàn là oán hận lạnh như băng.
Tiêu Lang ngơ ngẩn, Giang Vũ Phi gạt tay anh ra, nhảy xuống xe.
Cô túm chiếc váy dài, chạy về phía Nguyễn Thiên Lăng, rõ ràng khoảng cách chưa đến 100 mét, cô lại có cảm giác cô chạy rất lâu, làm sao cũng không thể chạy được đến bên anh.
Cuối cùng tới gần anh, cô lại đột nhiên dừng bước.
Nguyễn Thiên Lăng nằm ngửa trên mặt đất, áo sơ mi trắng và âu phục của anh bị máu nhuộm đỏ…
Anh nhắm chặt hai mắt, sắc mặt tái xanh tựa như đã chết.
Trái tim Giang Vũ Phi như tê liệt, đau đớn, nước mắt cứ thế lăn trên mặt.
“Nguyễn Thiên Lăng…” Cô cộp một tiếng, quỳ trên mặt đất, ngón tay run rẩy, dò xét hơi thở của anh…
Không biết là nơi này gió quá lớn hay hơi thở của anh quá yếu ớt.
Cô không cảm thấy gì, không có cảm giác anh đang thở!
“A…” Giang Vũ Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576502/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.