Giang Vũ Phi ỉu xìu tại chỗ ngồi, cả ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, không thể phát ra âm thanh gì. Cô chỉ có thể hoảng sợ, đảo mắt, cả người giống như bị điểm huyệt, không thể nhúc nhích.
“Cô Giang không phải sợ, đây là thuốc tê, không nguy hiểm gì cả, khi hết thuốc cô sẽ không sao cả.” Tài xế quay đầu lại liếc nhìn cô, gương mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc gì.
Giang Vũ Phi mở to hai mắt cố gắng chống người dậy, nhưng mà người cô quá nặng, ý thức cô tỉnh táo nhưng người cô lực bất tòng tâm.
Làm sao bây giờ, Nguyễn Thiên Lăng còn đang chờ cô đến để cử hành hôn lễ…
Làm sao đây, cô không thể nào đến tham gia hôn lễ.
Cô biết Tiêu Lang không đồng ý việc cô lấy Nguyễn Thiên Lăng nhưng cô không ngờ rằng bọn họ sẽ bắt cóc cô. Giờ phút này, tâm tình của Giang Vũ Phi rất phức tạp, cô thất vọng về Tiêu Langm hơn nữa là lo lắng và sợ hãi. Cô sợ Tiêu lang sẽ làm ra chuyện gì đó, cô rất sợ sẽ xảy ra những chuyện cô không thể lường trước được.
…
Xe cẫn tiếp tục chạy, sau đó từ từ dừng lại bên đường.
Cửa xe mở ra, Giang Vũ Phi nhìn thấy Tiêu Lang đứng ở cửa xe.
Đối diện với ánh mắt chất vấn của cô, Tiêu Lang chọn lựa không nói gì, anh khom người ôm cô, rồi bế cô sang một chiếc xe khác.
Anh đặt cô vào ghế ngồi một cách thoải mái rồi lạnh nhạt nói với tài xế: “Lái xe đi.”
‘Vâng, thiếu gia.”
Giang Vũ Phi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan-cau/576496/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.